Phim mở đầu vào năm 1968, hai cô gái và một chàng trai trẻ thuật lại câu chuyện của họ cho Ed và Lorraine Warren nghe về con búp bê tên Annabelle mà họ tin rằng đã bị ma ám. Sự việc sau đó cho thấy có vẻ Ed và Lorraine đã xử lý xong vụ Annabelle và niêm phong con búp bê này trong căn phòng chứa những đồ vật ma ám mà họ đã xử lý trước đây.
Năm 1971, Roger và Carolyn Perron chuyển đến sống trong một trang trại ở Harrisville, Rhode Island với năm cô con gái của họ là Andrea, Nancy, Christine, Cindy và April. Trong ngày đầu tiên mọi chuyện diễn ra suôn sẻ mặc dù chú chó Sadie của họ không chịu vào nhà. Cô bé út April nhặt được một chiếc hộp âm nhạc cũ. Tối hôm đó, trong khi chơi trò “Trốn và Vỗ tay”, các cô gái đã phát hiện ra một tầng hầm bí mật trong ngôi nhà.
Sáng hôm sau, Carolyn thức dậy với một vết bầm tím bí ẩn trên người còn April tìm thấy Sadie nằm chết bên ngoài nhà. Trong vài ngày tới, các sự kiện huyền bí liên tiếp xảy ra. Chị cả Andrea cảm nhận được mùi gì đó như mùi xác chết phân hủy, Cindy liên tục bị mộng du và đập đầu vào tủ quần áo trong phòng Andrea, Christine bị kéo chân vào lúc nửa đêm, sau đó cô bé nhìn thấy điều gì đó rất khủng khiếp. Bản thân Carolyn cũng bắt đầu cảm nhận được những điều bất thường khi các vết bầm xuất hiện ngày càng nhiều, mọi đồng hồ trong nhà đều dừng lại ở 3:07, hay tiếng vỗ tay bí ẩn trong tủ quần áo ở phòng Andrea khi cô chơi trò “Trốn và Vỗ tay” với April. Các sự việc lên đến đỉnh điểm khi một đêm Roger đi công tác ở Florida. Những khung ảnh gia đình treo trên cầu thang đều tự động rơi xuống, Carolyn bị ma dụ và nhốt lại trong tầng hầm. Trong khi đó Andrea bị đánh thức bởi tiếng cụng đầu do Cindy mộng du và đập đầu vào tủ quần áo, sau đó Andrea bị tấn công bởi một hồn ma trên nóc tủ. May mắn là Roger đã về kịp và giải cứu mọi người.
Carolyn quyết định tìm đến Ed và Lorraine Warren để nhờ họ giúp đỡ. Vợ chồng Warren tiến hành một cuộc điều tra và kết luận rằng ngôi nhà đã bị ma ám. Họ có thể tiến hành một cuộc trừ tà nhưng họ cần đưa ra bằng chứng để nhận được sự cho phép của Giáo hội Công giáo.
Trong khi nghiên cứu lịch sử của ngôi nhà, Ed và Lorraine biết rằng ngôi nhà từng thuộc về một phù thủy có tên Bathsheba (người có mối quan hệ với phù thủy Mary Eastey), mụ đã hy sinh đứa con của mình cho quỷ dữ Satan và đã tự tử vào năm 1863 (đồng hồ chỉ 03:07 chính là thời điểm mà biên bản pháp y kết luận Bathsheba đã chết) sau khi nguyền rủa những người lấy đất của mình. Lorraine còn tìm thấy hồ sơ về rất nhiều vụ giết người và tự tử của những người từng sống trong ngôi nhà này trước đây.
Ed và Lorraine trở về nhà để thu thập thêm chứng cứ để nhận được ủy quyền trừ tà. Cindy vào phòng của Andrea, cô đã vào trong một lối đi bí mật phía sau tủ quần áo trong cơn mộng du. Lorraine vào trong đó tìm hiểu và bị ngã xuống tầng hầm, nơi cô thấy hồn ma của một người phụ nữ mà Bathsheba đã chiếm hữu từ lâu và sử dụng để giết đứa con của mình (cậu bé chính là chủ nhân của chiếc hộp âm nhạc mà April nhặt được, tủ quần áo của Andrea chính là nơi cậu thường trốn mỗi khi sợ hãi). Nancy bị một sức mạnh vô hình nắm tóc và bị kéo lê trên sàn nhà, nhưng may mắn Lorraine đã cắt bỏ mớ tóc đó.
Gia đình Perron quyết định chuyển đến một khách sạn trong khi Ed và Lorraine đã có bằng chứng cho Giáo hội để sắp xếp một buổi lễ trừ tà. Trong khi vợ chồng Warren trên đường về nhà, Bathsheba đã nhập vào búp bê Annabelle để tấn công con gái của họ, nhưng Ed đã về kịp lúc và cứu cô bé. Sự việc càng khiến Ed và Lorraine muốn kết thúc sớm chuyện này.
Carolyn bây giờ đã bị ám bởi Bathsheba, cô bắt hai cô con gái Christine và April và trở về nhà ở Harrisville. Ed, Lorraine, Roger và hai trợ lý vội vàng đến nơi, họ thấy Carolyn cố gắng đâm Christine bằng một cây kéo. Sau khi bắt được Carolyn, Ed quyết định thực hiện buổi trừ tà do chính mình thực hiện mặc dù Carolyn thoát khỏi và cố gắng giết April. Lorraine đánh lạc hướng Carolyn bằng cách nhắc nhở cô về những ký ức đặc biệt về gia đình cô. Sau đó Ed hoàn thành việc trừ tà, cứu Carolyn và con gái.
Trở về nhà, Lorraine nói với Ed rằng linh mục mà họ nhờ vào việc trừ tà đã để lại